Mình đã bắt đầu blog như thế nào?
- Trung Do
- Jul 14, 2019
- 3 min read
Updated: Jul 20, 2019
Tiêu đề đơn giản và ngắn gọn để làm post đầu tiên cho trang của mình. Chia sẻ một chút, khoảng ba tháng trước, mình có trò chuyện với mấy chiến hữu về ý tưởng tạo dựng một blog để xây dựng thương hiệu cho bản thân. Bẵng đi một thời gian, mình cứ lần lữ, trì hoãn, lí do và mãi cho đến hôm nay mới publish trang web này ra với mọi người. Ngồi xuống tự lấy giấy bút ra tìm hiểu nguyên nhân, mình mới tìm ra cause (lý do) và solution (giải pháp) cho vấn đề.
I) Cause.
1) Chưa xác định được lý do thực sự tại sao mình muốn blog.
Mình đọc nhiều, xem youtube nhiều và biết được là những blogger/youtuber kiếm được rất nhiều tiền. Với một người có 150k followers trên facebook, 1 post của họ có giá khoảng 10 triệu. Nghĩ đến tiền ai mà chả thích, đúng không? Vậy là mình hừng hực khí thế, lao về nhà và tính làm cái gì đó. Tuy nhiên, mình chợt nhận ra là đời không như là mơ. Tiền không thể là lí do chính để mình bắt đầu, bởi lẽ nó chỉ là kết quả khi bạn tạo ra giá trị gì đó cho xã hội. Giá trị bạn tạo ra càng lớn, càng độc đáo, bạn càng có giá. Thêm nữa, không phải blogger/youtuber nào cũng thành công. Những người như Giang Ơi, Pew Pew, Trinh Phạm có được cả triệu sub, nhìn thì rất ngưỡng mộ và ghen tị. Tuy nhiên, thực tế là những người thành công như họ đại diện cho số ít ( top 10%). Trong khi đó, số đông (90%) còn lại thì cũng bình thường, không quá nhiều người biết đến.
2) Nghĩ quá nhiều về kết quả, không tập trung vào quá trình.
Đây có lẽ là lí do chính dẫn đến sự trì hoãn. Thử nghĩ mà xem, khi chưa viết 1 chữ nào mà cứ nghĩ đến xem có ai đọc post của mình không? Post mình rồi sẽ có bao nhiêu like, bao nhiêu share? Nghĩ tới nghĩ lui đau hết cả đầu nên thôi quyết định không làm nữa, hôm sau lại nghĩ tiếp :|.
II) Solution.
Vậy, mình đã bắt đầu như thế nào? Giải pháp rất đơn giản thôi. Mình tự hỏi bản thân mấy câu hỏi sau đây:
1) Tại sao mình muốn viết blog?

- Lí do đầu tiên, mình muốn chia sẻ những trải nghiệm cá nhân của mình đến với bạn bè, và với cả chính mình. Trí nhớ của con người vốn có hạn và trải nghiệm thì đến và đi mỗi ngày. Tại sao không lưu lại những gì mình đã trải nghiệm, sau này có cái để nhìn lại?
- Lí do thứ hai, mình muốn hạn chế thời gian chết của mình vào việc xem youtube, facebook 1 cách vô thức.
- Lí do cuối cùng, mình muốn thử trở thành 1 freelancer, 1 content creator trong tương lai. Mình là 1 người ghét cuộc sống 9-5 nhàm chán và mình muốn trải nghiệm thử cuộc sống của 1 freelancer. Thời đại Internet bùng nổ thông tin, tạo điều kiện cho con người có thể sáng đi làm văn phòng, tối vẫn có thể làm cái gì đó cho riêng mình.
2) Điều tệ nhất có thể xảy ra là gì?

Đây là câu hỏi mà mình rất tâm đắc. Thật sự, chả riêng gì viết blog, làm bất cứ cái gì mà mình xác định được điều tệ nhất có thể xảy ra và chấp nhận được nó, thì cứ thế mà làm. Ví dụ như làm blog này, thành công thì quá tuyệt vời rồi. Nhưng nếu thất bại, nó cũng chả tốn của mình gì quá nhiều, ngoài thời gian đầu tư để sáng tạo nội dung. Hay như khi đi date, điều tệ nhất là gì? Là bị cô gái ấy từ chối chứ gì? Nếu vậy thì về lại lên tinder, quẹt quẹt và date tiếp em khác. Ơ, điều tệ nhất cũng không tệ lắm nhỉ? Vậy thì hành động thôi các bạn ơi?
Còn bạn, bạn nghĩ sao về những điều mình đã viết trong post này? Hãy cho mình biết ý kiến ở phần comment nhé. Nếu thích thì hãy like và share nhiệt tình để nhiều người biết hơn nhé.. Nếu không đồng ý thì cũng cứ thả giận dữ và comment điều mình có thể cải thiện ở dưới nhé. Đừng quên subscribe/follow mình để nhận được những content mới nhất nhé.
Mad love and peace out <3
Trung
Ni Hao :)))